Đến bây giờ tôi vẫn không thể nào hiểu nổi chồng của mình nữa. Phải chăng anh đã làm vợ bị tổn thương nhưng lại chẳng hề hay biết?
Hải là chồng mới cưới của tôi, anh có một người bạn thân khác giới, chơi chung với nhau từ thời học cấp 1 đến tận bây giờ. Cô bạn thân ấy tên Dung, tính tình cũng hiền lành, vui vẻ, những lúc tôi và Hải cãi nhau tôi cũng hay tìm đến Dung để lắng nghe lời khuyên thật lòng.
Mọi người thường bảo bạn thân khác giới của người yêu rất khả nghi nhưng đối với tôi thì Dung là ngoại lệ. Bởi chính cô ấy đã nhiều lần giúp đỡ, hỗ trợ chúng tôi hòa hợp và ngày càng thấu hiểu nhau hơn.
Dung dù đã lập gia đình nhưng chồng cô ấy lại thường xuyên đi công tác xa nhà. Mỗi khi buồn là cô bạn thân của chồng sẽ gọi điện cho tôi để rủ 2 vợ chồng đi ăn uống hoặc đi chơi cho vui.
Tôi vẫn nghĩ rằng mối quan hệ giữa Dung và tôi sẽ vui vẻ, hòa hợp mãi cho tới khi xảy ra sự việc trong đêm tân hôn. Sau khi ghi chép, kiểm đếm tiền mừng cưới thì vợ chồng tôi chuẩn bị động phòng, thế nhưng lúc ấy điện thoại Hải lại reo lên hiện tên người gọi là Dung.
Nghe xong cuộc gọi ấy, ngay lập tức chồng tôi vội mặc quần áo vào và lao thẳng đến bệnh viện, lúc đi chỉ kịp nói với tôi là Dung bị động thai, chồng đi công tác nên không biết phải gọi nhờ vả vào ai.
Chồng còn nói thêm là bạn thân nên anh không thể nào bỏ mặc Dung ở một mình trong bệnh viện. Cũng chính đêm tân hôn đó, tôi nằm buồn tủi cô đơn còn chồng thì lại đi chăm sóc cho bạn thân.
Mãi đến trưa hôm sau Hải mới về nhà, anh nói chồng Dung đã đến bệnh viện chăm vợ nên anh về nghỉ ngơi. Thế là anh đi ngủ mãi tới tận chiều chứ chẳng hề hỏi han gì tôi.
Tôi buồn, chẳng nói năng gì thì anh lại giận ngược, chồng bảo tôi không hiểu chuyện khi ghen tuông không đúng nơi, đúng chỗ, đúng người. Vơi anh, Dung vừa là bạn thân, vừa là tri kỷ nên việc anh chăm sóc cho Dung cũng rất bình thường và mối quan hệ giữa 2 người cũng hoàn toàn trong sáng.
Tôi cũng biết điều đó nhưng rồi vẫn ngồi suy nghĩ và buồn tủi. Bình thường, dù tôi có đau bệnh thì chồng vẫn chưa lo lắng tới mức đêm hôm vẫn đến bên cạnh. Hơn nữa, đêm ấy lại là đêm tân hôn của hai đứa, lẽ ra chồng phải ở nhà với vợ chứ không thể nào tới bệnh viện chăm bạn thân khác giới.
Tôi không biết bản thân có ghen tuông quá mức hay không nhưng tôi thuộc kiểu người hay lo xa, suy nghĩ nhiều cho tương lai. Phải chăng tôi đang rất vô lí, ghen tuông mù quáng như lời chồng nói? Theo mọi người thì ai sai trong câu chuyện này?